THƠ VÕ PHƯƠNG

Đăng lúc 04:52:59 30/07/2020

Võ Phương viết ở trại sáng tác VHNT các DTTS Việt Nam

KÌ SƠN TA YÊU

Quanh quanh núi quanh quanh đèo

Môi em xinh như bông mận trắng

Má em thắm sắc đào phai

Kì Sơn ơi! Ta yêu người

Kì Sơn đang xuân.

Cùng lên Na Ngoi, Pù xai Lai leng

Dang tay ta hái ngọn gió lưng đèo

Nậm Càn trong xanh em ngồi giặt áo

Anh say em, anh say đất trời

Kì Sơn!

Em yêu anh, em yêu người

Kỳ Sơn!

Nghe xôn xao Nặm Càn, Năm Cắn

Bước chân anh chiến sỹ biên phòng

Tùng Hương xa xôi

Đường biên hoa cười

Mỹ Lý hôm nay vươn tầm cao mới

Chàng trai Phà Chiếng

Cô gái Piêng Vai

Đồng bào Hoa, Mông, Thái, Kinh, Khơ mú

Yêu thương cuộc đời

Cùng nhau xây đời, đẹp tươi!

Kì Sơn ơi, ta yêu người

Ta yêu đất trời

Kì Sơn!

 

 

MÔN SƠN HUYỀN THOẠI

Đập dìu lúa thơm

Mây vờn vách núi

Hoạ mi cất tiếng

Lảnh lót vang rừng

Môn Sơn huyền thoại

Nà Pha

Lục Dạ

Mường trên bản dưới

Hân hoan chợ phiên

Đôi tay em xinh với khèn với pí

Xuống chợ

Xuống chợ bán mua

Xuống chợ

Xuống chợ giao duyên

NỢ MÃI VỚI TƯƠNG DƯƠNG

Anh bảo rằng em còn nợ Tương Dương

Nợ yêu thương Yên Na, nợ Tam Quang, Tam Thái,...

Nợ đôi dòng Nậm Nơn, Nậm Mộ;

Nơi bối rối vô tình ánh mắt chạm vào nhau

Đọoc Búa nghĩa tình, Hữu Khuông, Nga My,...

Nợ hôm nay, cả ngày sau, biết lấy gì em trả

Tương Dương có anh và tình yêu còn mãi

Thế chấp trái tim này, em gán nợ được không?

Địa chỉ