TƯƠNG DƯƠNG
Ai ơi xin chớ ngập ngừng,
Hãy lên với bản, với rừng Tương Dương.
Nhà sàn thấp thoáng màn sương,
Trắng bay màu khói lưng nương mỗi chiều.
Đất lành cây trái phì nhiêu,
Nào xoài, nào nhãn, nào tiêu, nào vừng…
Sông xanh uốn chảy ven rừng,
Bản làng tối đến tưng bừng lời ca.
Quý tình mến khách gần xa,
Anh em xuôi ngược một nhà chung vui.
Sẻ chia chum rượu vò xôi,
Say sưa múa thảy, múa đôi nhịp nhàng.
Trăng khuya bên suối mơ màng,
Vi vu sáo thổi, hương ngàn thoảng bay.
Qua thăm dẫu chỉ một ngày,
Còn lưu luyến mãi, đất này Tương Dương !
CÙ LAO CHÀM
Đất đá cỏ cây
Những chấm xanh
Giữa biển trời lồng lộng
Dân Chàm
Tóc xoăn da thẫm
Vươn khơi
Khai lập đất này
Lúa nghiêng bờ
Hương sen ngát
Cá mực vàng thơm bãi cát
Bên giếng ngọt lành
In bóng trời xanh
Thiếu nữ Chàm
Vú tròn căng mẩy
Bình yên tắm gội
Cù lao Chàm
Những chấm xanh
Miên man chảy trong kí ức
Bồng bềnh trôi trước mắt
Cù lao Chàm
Những chấm xanh.
Nguyễn Văn Trung
Trường PTDTTHCS Tương Dương