Những bàn chân đi trong núi Túng Lùng
Đạp trên lá khô, tro tàn, đá bỏng
Những cuốc vên trên lưng lầm lũi
Va vào nhau, tiếng khô khốc giữa rừng
Đồng Tổng Chai nứt nẻ phía sau lưng
Những hồ, ao đáy phơi, đất rộp
Những con mắt nhìn theo, thiêu đốt
Trái tim người lên núi, luồn rừng
Dòng suối đâu róc rách trên nguồn
Người Mường Chai đang chờ đợi nước
Cây lúa héo chờ dòng mương chảy
Đất khát màu xanh như thưở lập mường
Thưở Nang Chai mê núi Pu Luông, say rừng Phá Thắm
Ngút ngàn sến, lim chưa bị đốn như bây giờ
Những thung lũng màu xanh đợi người người về cày vỡ
Rừng đầu nguồn chưa bị thiêu, suối Hín Lai còn đầy ắp ánh trăng
Nàng gọi hai em Tạo Nọi, Tạo Nong về đây khai phá
Con cháu sinh sôi thành chín bản, nên mường
Người Mường Chai mơ lúa chín đầy đồng
Tôm cá đầy ao, vườn cây trĩu quả
Con đường to dẫn về dây điện
Trườg học gần trạm xá, cửa hàng…
Nhưng con người không biết giữ lấy rừng!
Bài học lớn, ngẫm càng ngày càng thấm
Những bàn chân hôm nay đi núi
Bắt nguồn suối mát lành, làm những cơn mưa
Đồng Tổng Chai, vườn cay, rừng trồng mới
Sẽ không còn cháy khát trong mơ.
Quán Vi Miên