Sáng đứng đợi một mùa đông vừa tới
Cây bàng góc sân lá đỏ đổ cuối đường
Bông hoa cũ đã trả hương cho mùa cũ
Em ở đây rồi, còn Anh mãi xa xôi.
Nhớ một làn tóc, nhớ một bờ môi
Điệp khúc tháng ngày đi qua cùng tuổi trẻ
Lời hứa ngày xưa đã theo mùa trôi khẽ
Những lời thương nghiêng theo gió tròng trành
Em lặng lẽ cười và mơ những miền xanh
Thôi dành lại những chân tình bỏ ngỏ
Cảm xúc chênh vênh, lời thơ không tỏ
Thương nhớ chẳng xong, quên lãng cũng chẳng đành./