Em gọi nắng cho mùa đông bớt giá
Cho màu anh đào hồng đôi má ngây thơ
Cho con đường bớt trống trải bơ vơ
Cho sương sớm thôi nhả tơ lên mái tóc.
Em gọi nắng cho hoa thêm tươi thắm
Tô điểm với đời sắc quyện hương nồng
Để ngày mai ta đứng đợi cầu vồng
Trên đỉnh núi, trong mưa chiều xối xả.
Em gọi nắng sà về trên luống mạ
môi run run, kia dáng mẹ lưng cong
Dấu chấm hỏi nhấp nhô cùng nón lá
Bùn đất lấm lem vương lên mắt u sầu.
Em gọi nắng về cùng mùa Xuân sớm
Cho tay ai thôi khắc khoải đi tìm
Một tình yêu luôn bùng cháy trong tim
Là anh đó, anh của miền ký ức./
Dương Thị Thơm- Trường PTDTNT THCS Tương Dương