Nhân vật: May Huyền: Bà Liệng
Đình Đông: Con trai Bà Liệng
Thanh Bình: Cán bộ Tòa Án 1
Lương Ái: Văn thư
Sân khấu đặt 2 cái bàn, 1 bàn cán bộ Tòa Án đã ngồi đó (Bình)
Bà Liệng đi vào, vừa đi vừa lấy cái nón quạt cho mát, ngó ngiêng nói một mình: Đến giờ ni không biết họ đã đi làm chưa hầy, cái lớp cán bộ ni khéo đang đủng đỉnh ăn sáng cũng nên.
Văn thư: Đi lấy công văn về thấy thấy Bà Liệng đang ngó nghiêng, nên chào hỏi: Cháu chào bác, bác đến có việc chi không ạ.
Bà Liệng: Chào Chị, Chị cho tui hỏi cái phòng nộp giấy xin ly hôn ở đâu ạ.
Văn thư: Dạ. bác muốn nộp đơn xin ly hôn ạ
Bà Liệng: Đúng, đúng tôi đưa cái giấy xin ly hôn
Văn thư: Dạ cháu mời bác vào phòng bế phải đó, cái phòng có biển Tổ hành chính Tư pháp đó Bác ạ
Bà Liệng: Vô phòng nớ xong có phải đi phòng mô nựa không chị, chư tui thấy là đến các Cơ quan cứ chỉ đi hết phòng ni phòng khác vưa liệt Chị ạ.
Văn Thư: Dạ không Bác ạ, Cơ quan Tòa Án huyện đã thành lập bộ phận hành chính tư pháp, hoạt động theo quy trình một cửa với phương châm đơn giản, thuận tiện, tránh gây phiền hà nhân dân. Bác vào đó cán bộ quản lý còn có trách nhiệm hướng dẫn, giải thích cụ thể cho Bác, tránh việc nộp đơn tràn lan và đi lại nhiều lần do làm không đúng thủ tục hoặc thiếu giấy tờ ạ.
Bà Liệng: Rứa thì thuận lợi Chị hầy, cảm ơn chị tui đi nha. (Đi lại phòng hành chính Tư pháp)
Anh ơi, Chào anh, anh cho tui nộp cái giấy xin ly hôn
Cán bộ: (Nhìn lên tỏ vẻ ngạc nhiên, nói từng từ). Bác nộp giấy xin - ly - hôn
Bà Liệng: Ừ đúng, bựa ni tui phải nộp cho bằng được
Cán bộ: Bác cứ bình tĩnh ạ.
Bà Liệng: Tôi là tôi không bình tĩnh được nữa, anh phải cầm và cho ly hôn ngay đi ạ
Cán bộ: Bác ơi, chuyện đâu còn đó, theo cháu nghĩ..........
Bà Liệng: Anh không phải nghĩ, chuyện này tôi quyết định, không ai được quyết định thay tôi cả.
Cán bộ: Vâng cháu biết, nhưng đã là gia đình nếu có ai sai, ai đúng hoặc có điều gì chưa vừa lòng có thể ngồi lại với nhau để nói chuyện cho thấu đáo. Cháu nghĩ ở tuổi của bác xin ly hôn thì.......
Bà Liệng: Rứa anh nói, tôi già rồi không được đưa đơn ly hôn à
Cán bộ: Không phải bà ạ. Đưa đơn ly hôn là quyền của mỗi cá nhân. Ý cháu là ở tuổi của bà, bà giận ông chuyện gì mà phải đưa đơn xin ly hôn ạ
Bà Liệng: Ơ cái anh ni. Chồng tôi chết khi con trai tôi mới 1 tuổi và tôi ở vậy nuôi con
Cán bộ: Vậy bà đưa đơn xin ly hôn ai ạ
Bà Liệng: Cái anh ni. Đây là đơn xin ly hôn của con trai tôi
Cán bộ: Vậy con trai bà đâu ạ. Sao bà lại đi nộp đơn ly hôn thay con trai ạ.
Bà Liệng: Hắn mà chịu nghe lời tôi bỏ vợ thì tôi làm chi phải lên đây
Cán bộ: Vậy sao anh ấy không muốn bỏ vợ mà vẫn viết đơn ạ
Bà Liệng: Hắn có viết mô. Đây là đơn tui viết cho hắn, rồi khi hắn ngủ, tui lấy tay hắn điểm chỉ vô đây.
Cán bộ: Dạ thưa Bác, như vậy là không đúng rồi bác ạ
Bà Liệng: Răng lại không đúng, đơn đây anh xem đi, hắn không ký nhưng hắn điểm chỉ vào đây rồi.
Cán bộ: Dạ thưa bác theo quy định
Bà Liệng: Thôi, thôi anh đừng đưa quy định ra nói. Thì rõ ràng tui đã có đơn, đã được điểm chỉ thay chữ ký, tui có sai mô.
Cán bộ: Dạ Thưa Bác, Nếu con trai bác muốn ly hôn thì đích thân con trai bác phải viết đơn, theo mẫu đơn khởi kiện và gửi đơn cho Tòa Án bằng 1 trong 3 hình thức đó là: Gửi trực tiếp tại Tòa Án, Gửi đơn qua đường bưu chính, hoặc Gửi đơn qua cổng thông tin điện tử của Tòa Án.
Bà Liệng: Anh ni nói vô lý, hắn là con trai tui thì hắn viết, hắn lên nộp cũng như tui viết, tui lên nộp. Hắn là con tui nên tui nói răng hắn phải nghe rứa. Cho nên anh cứ nhận đơn này đi ạ.
Cán bộ: Thưa Bác ly hôn gắn liền với quyền nhân thân con trai Bác, nên cháu không thể nhận đơn này ạ.
Bà Liệng: Anh ni vô lý, tui nói từ lúc nãy dừ mà anh không hiểu à
Cán bộ: Bác cứ bình tịnh ạ. Bác cho cháu hỏi con dâu bác không đối xử tốt với Bác ạ, sao bác lại bắt con trai mình bỏ vợ
Bà Liệng: Nói thật với anh. Con dâu tôi rất tốt, nó ngoan ngoãn, hiền lành, tui cũng thương hắn lắm
Cán bộ: Vậy sao Bác lại bắt con trai mình bỏ chị ấy ạ
Bà Liệng: Vì hắn có cái tội rất lớn
Cán bộ: Bác khen con dâu ngoan, hiền vậy sao lại có tội lớn
Bà Liệng: Cái tội hắn là đẻ 2 đứa con gái, mà tui nói hắn đẻ đứa thứ 3 hắn không chịu, thêm thằng con trai tôi hắn cũng không chịu.
Cán bộ: 2 cháu gái của Bác có ngoan không ạ.
Bà Liệng: Này tui nói cho biết, cháu gái tui không những ngoan mà còn học giỏi nựa.
Cán bộ: Thưa Bác, gia đình hạnh phúc là điều tuyệt vời nhất đối với mỗi chúng ta, một gia đình tan vỡ người chịu tổn thương nhiều nhất chính là con cái và chính là cháu của Bác đấy ạ.
Bà Liệng: Cái anh ni, cháu tui, tui vẫn thương, chứ ai làm chi. Mà thôi anh cầm hộ tui cái giấy ni
Con trai Bà Liệng: (Xuất hiện) Mẹ, mẹ lên đây làm chi.
Bà Liệng: Ơ răng con biết mẹ lên Tòa án mà lên rứa. Mà con lên đúng lúc thật, con lại báo cáo với cái anh cán bộ nớ đi, anh nớ bắt con phải viết đơn nộp mới được
Con trai Bà Liệng: Đơn chi đó mẹ
Bà Liệng: Thì đơn xin ly hôn
Con trai: Đơn xin ly hôn. Mẹ con đã nói với mẹ bao nhiêu lần rồi, con sẽ không ly hôn với vợ con đâu mẹ ạ
Bà Liệng: Mẹ có nói là ly hôn rồi mẹ sẽ không nuôi, không thương cháu mẹ đâu. Ly hôn nhưng cứ xin dành quyền nuôi cả hai đứa, vợ con không làm ra tiền, không nuôi nổi con, tòa sẽ đồng ý cho con nuôi cả 2 đứa. Rồi con cứ lấy vợ không thì mẹ sẽ tìm cho con một người vợ khác, kiểu chi con cũng có con trai để nối dõi
Con trai: Mẹ, con sẽ không ly hôn đâu ạ. Con gái thì sao chứ, con gái ngoan ngoãn còn hơn con trai mà phá phách hư hỏng. Mẹ nói con con sẽ ở với con ư, mẹ đọc cái này đi, đây là nhật ký của con gái con đấy ạ.
Bà Liệng: (Mở cuốn sổ ra nhưng không đọc được)
Con trai: Mẹ để con đọc cho mẹ nghe
Ngày tháng: Hôm nay học môn văn: Cô giáo ra đề viết một bức thư cho người thân. Mình tưởng tưởng nếu mình đi xa mình sẽ viết thư cho ai. Bố thì có mẹ rồi, mẹ cũng đã có bố động viên, Chỉ có bà nội thôi mình sẽ viết thư cho bà nội, mình thương bà nội nhất nhà
Ngày tháng: Hôm nay hai anh con nhà bác cả uống rượu say đánh nhau, bà nói con trai là phải, như quỷ sứ, chẳng nhờ vả được gì, toàn ăn với phá
Ngày tháng: Mình đi học về đến cửa mình nghe bà nói chuyện với bố, bà muốn có một đứa cháu trai để nối dõi, chẳng lẽ bà không thương mình nữa
Ngày tháng: Mình vừa đi hái rau về lại nghe bà nội mắng bố, hôm nay bà bắt bố phải nói mẹ sinh em thứ 3 để kiếm đứa cháu trai, bố không chịu, bà nói con gái chẳng được tích sự gì
Ngày tháng: Mình thấy lúc bố ngủ say bà đã lấy mực đỏ của mình cho bố chấm tay vào và chấm lên một tờ giấy, bà cất rất kỹ. Nhưng mình tò mò và đã xem trộm, mình biết đó là một tính xấu, nhưng mình muốn biết.
Thì ra bố không chịu ly hôn mẹ nên bà đã viết sẵn 1 lá đơn chờ bố ngủ say để điểm chỉ vào. Mình muốn giấu không cho chị gái biết, nhưng chị còn biết và nghe bà nói chuyện với bố nhiều hơn. Mình khóc, chị gái mình cũng khóc. Bà thật sự gét cháu gái vậy sao, mình thương bà, thương bố nhiều lắm. Nhưng mình cũng rất thương mẹ. Nếu bố mẹ thực sự bỏ nhau mình với chị sẽ ở với ai, Bà ơi cháu yêu bà nhiều lắm, nhưng vì chúng cháu là con gái nên bà gét chúng cháu sao........
Ngày tháng: Mấy hôm nay ngày nào bà cũng nói bố, dường như tóc bố đã bạc hơn trước, nhiều đêm học bài khuya mình còn nghe tiếng bố thở dài. Mình thương bố, minh mình gét bà, tại sao bà lại bắt bố bỏ mẹ
Nếu bố mẹ bỏ nhau, mình và chị sẽ ở với mẹ, vì bà không thương mình nữa. Bà chỉ muốn có cháu trai thôi.
Bà Liệng: Thôi.......con đừng đọc nựa, mẹ biết mẹ sai rồi, mẹ xin lỗi, mình về thôi, mẹ phải về với cháu gái của mẹ.
Con trai Bà Liệng: Dạ, mình về thôi mẹ
Bà Liệng: Con chờ mẹ một tí. (bà quay sang cán bộ Tòa Án) Anh cán bộ Tòa Án ơi, Bác biết bác sai rồi.
Cán bộ: Dạ thưa Bác không phải ai cũng có cơ hội sửa sai trong cuộc đời, nếu ta có cơ hội đó, hãy trân trọng. Nhất là với hạnh phúc gia đình, bởi lẽ gia đình là điều không thể nào thay thế được.
Bà Liệng: Cảm ơn anh, may không chi là Bác làm tội con cháu mình rồi, anh cho Bác xin lại cái đơn.
Cán bộ: Bác vẫn cầm đơn trên tay đó ạ, Cháu đã nhận đơn của Bác mô
Bà Liệng: Ừ nạ, tui rành lẩm cẩm, cảm ơn anh tui về, tui về với cháu gái tui đây anh nạ
Tất cả cười vui vẻ./.