CON THUYỀN TRI THỨC

Đăng lúc 05:35:36 07/12/2021

Quang Thị Huyền Lớp 12 A1-Trường THPT Tương Dương 2

       

      Con thuyền ra khơi khi cánh buồm căng gió, thuyền lướt sóng vượt mọi trùng khơi đưa các thủy thủ đến bến bờ mong muốn. Và trên con thuyền ấy, thầy cô chính là thuyền trưởng, chúng em chính là thủy thủ và hành trang kiến thức chính là cánh buồm. Buồm càng căng gió thì thuyền lướt càng nhanh!

       Ngoài khơi xa bao la từng đợt sóng

       Con thuyền nhỏ vẫn hướng đích tiến lên

       Bởi bên em có thuyền trưởng ngày đêm

       Cùng thủy thủ vững tay chèo lái.

    Trên đại dương mênh mông tri thức ấy, biết bao con tàu cùng đoàn thủy thủ đã ra khơi chinh phục những chân trời mới. Thầy cô - những người thuyền trưởng tài ba luôn sát cánh bên thủy thủ chúng em vượt qua ngàn trùng dương xa xôi, mở ra cho chúng em những chân trời mới.

    Thầy cô có thể kiên nhẫn lắng nghe và thông cảm với chúng em. Thầy cô khẽ cười và gật đầu khi học trò mình đạt được thành tích tốt, thầy cô cũng buồn vì còn nhiều học sinh chưa thật sự tập trung học. Phải chăng thầy cô luôn không cho phép mình được khóc mỗi khi học trò hư, để giữ lòng mãi cứng rắn dạy bảo chúng em. Vì vậy, tất cả, tất cả từ những gì nhỏ nhặt nhất đều là những điều cao cả nhất mà chúng em trân trọng, đó chính là tình thương yêu mênh mông như trời biển của thầy cô dành cho chúng em!

    Thầy cô từng dạy chúng em rằng: Trái tim không biết tha thứ là một trái tim đã chết, con người không biết tha thứ vẫn chỉ là gỗ đá mà thôi. Thầy cô còn tuyệt vời hơn thế nữa, không chỉ làm tròn vai trò của một giáo viên trên bục giảng mà còn trở thành người thầy của chúng em trên con đường đời, dạy cho em cách để nâng niu một đóa hoa, trân trọng một cành lá, yêu tiếng chim hót mỗi sớm mai và chỉ cho chúng em giá trị một lời chào, vẻ đẹp của nụ cười, sự ấm áp của đôi bàn tay,... Từ đó chúng em biết đợi mùa bằng lăng nở, để từ ban công của lớp học nhìn lên vòm cây xanh tím mà nghe lòng rạo rực, để mỗi sáng mai đến lớp thấy yêu hơn nụ cười rạng rỡ của bạn bè, thầy cô.

    Thầy cô đã dành một phần lớn đời mình cho quá trình trưởng thành của lớp lớp thế hệ học trò. Những canh thâu không ngủ, thức trắng đêm bên bàn giáo án, những sớm hôm miệt mài trên bục giảng để rồi mai kia chứng kiến lớp lớp học trò trưởng thành là hạnh phúc mà thầy cô mong muốn. Thầy cô đã hi sinh rất nhiều những ước mơ nhỏ nhoi của mình cho đàn con thơ dại. Tình yêu nghề đã trở thành nguồn sức mạnh để thầy cô tự rèn luyện hoàn thiện bản thân và cống hiến hết mình cho sự nghiệp trồng người. Mỗi thầy cô là một tấm gương sáng về đạo đức và lối sống để học trò noi theo.

    Tháng 11 thật đặc biệt, dành tặng cho những con người thật đặc biệt - những người lái đò thầm lặng. Là học sinh của trường THPT Tương Dương 2, em luôn tự hào vì được làm học trò của những thầy cô luôn trẻ trung , luôn năng động, từ đó xây dựng nên một môi trường học tập sôi nổi, một môi trường giáo dục thân thiện. Nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20-11 em xin được gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến các thầy cô giáo. Cảm ơn các thầy cô đã truyền lửa, chắp cánh cho những ước mơ của chúng em bay cao, cung cấp hành trang kiến thức và các kĩ năng cần thiết cho chúng em vững bước vào đời và giúp đỡ chúng em thành công trên con đường học vấn. 

    Lúc sinh thời Bác Hồ từng nói: "Người thầy giáo tốt, thầy giáo xứng đáng là thầy giáo - là người vẻ vang nhất. Dù là tên tuổi không đăng báo , không được thưởng huân chương, song những người thầy giáo tốt là những người anh hùng vô danh..." Và những người anh hùng vô danh đó chính là " những bông hoa trong vườn Bác" tỏa ngát hương xây đời, từ những việc làm bé nhỏ, dung dị giữa đời thường. 

    Nghề giáo viên là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý, và giáo viên là những người âm thầm mà vĩ đại nhất. Công việc của họ thầm lặng mà ý nghĩa biết bao, thầm lặng trên bục giảng và giản dị giữa đời thường; họ giống như những con ong thầm lặng giữa những giọt mật tinh túy và thơm ngon nhất.

 

    Thời gian vẫn trôi đi như những cỗ xe vô hình lăn bánh, thầy cô vẫn lặng lẽ là thuyền trưởng sát cánh cùng những thủy thủ ra khơi đến bến bờ tương lai. Mấy ai thành công mà còn trở lại thăm chốn xưa? Một sự thật nghiệt ngã nhưng người thuyền trưởng ấy vẫn kiên trì làm công việc thầm lặng của mình. Chúng em, những thủy thủ trẻ vẫn luôn chăm chỉ học hành để không phụ lòng thầy cô. Chúng em chỉ mong thầy cô sẽ luôn là người dẫn dắt chúng em trên con đường đời, sẽ mãi là người thuyền trưởng tận tụy nhất. 

 

    Có ai đó đã nói rằng: Hãy cảm ơn đèn vì ánh sáng của nó nhưng đừng quên người cầm đèn đang đứng trong bóng đêm. Thầy cô là người cầm ngọn đèn bất diệt của tri thức, trí tuệ soi sáng con đường tương lai cho học trò, chắp cánh cho những ước mơ bay cao, bay xa để một ngày nào đó sẽ đáp xuống một chân trời tươi đẹp rực rỡ muôn màu sắc và ánh sáng. Chắc hẳn rằng khi đã vững bước ở chân trời ấy chúng em sẽ không bao giờ quên được công ơn của thầy cô.

 

    Bước đường tương lai rộng mở trước mắt em. Con đường ấy thầy cô là người khai mở. Vì thế cho dù sau này đã trưởng thành đến mấy, dù giữ vị trí nào trong xã hội thì những hình bóng kính yêu của thầy cô mãi ở bên chúng em như nhắc nhở, động viên chúng em trong suốt cả cuộc đời!

 

                                                               Quang Thị Thanh Huyền, 12A1

                                                                   Trường THPT Tương Dương 2

 

 

 

Địa chỉ